Cuối cùng cũng nói hết những lời trong lòng ra, lần này hoàn toàn trở mặt.
Lý Lệ Lệ mặt đầy kinh ngạc, dường như không ngờ một đứa thường ngày nhu nhược, chưa từng gây gổ với ai như tôi, lại dám nổi giận với cô ta như vậy.
Cô ta nhất thời không nói nên lời, còn tôi thì tiện tay ném thỏi son cô ta đưa về phía cô ta.
“Trả lại cậu, tớ không thèm món quà của cậu.”
Nói xong câu này, tôi để ý thấy ánh mắt Hà Viên nhìn tôi có chút vui mừng.
Quán lẩu vừa lấy được tiền, lại vừa đổi trắng thay đen, đổ hết tội lỗi lên đầu chúng tôi.
Vậy thì đương nhiên tôi cũng phải đòi lại công bằng cho mình.
Xem đi xem lại video và tua chậm, kết hợp với một số nghi vấn trong phần bình luận, tôi nhanh chóng phát hiện ra điểm đáng ngờ.
Đĩa thịt bò bị lên nhầm kia, đúng là có vân mỡ rất đẹp.
Nhưng so với thịt bò Wagyu Úc chính hiệu mà tôi tìm kiếm trên mạng, thì khác xa một trời một vực.
Tìm kiếm từ khóa [Thịt bò vân mỡ nhân tạo].
Quả nhiên, mỡ cừu cuốn quanh thăn bò, đông lạnh rồi thái lát, biến hóa một cái, lại thành thịt bò Wagyu vân mỡ…
So với hai miếng thịt còn sót lại trong đĩa ở video trên mạng, chẳng khác nhau là mấy.
Hơn nữa, theo như kiến thức pháp luật của luật sư phổ biến, người tiêu dùng trong trường hợp không biết mà ăn phải món bị lên nhầm, thì không cần phải bồi thường cho người bán.
Tôi đưa điện thoại cho Hà Viên xem.
“Viên Viên, ngày mai phiền cậu đi cùng tớ đến quán lẩu được không? Tớ phát hiện ra cái này…”
Hà Viên gật đầu.
“Được, tớ cũng chuẩn bị một chút.”
9
Để không bị quản lý và nhân viên phục vụ nhận ra.
Hà Viên trang điểm tỉ mỉ cho tôi, còn cho tôi mặc váy của cậu ấy.
Hai đứa đeo kính râm, cậu ấy khoác túi Chanel, tôi khoác chiếc Hermes cậu ấy cho mượn, đi về phía trung tâm thương mại nơi có quán lẩu.
Thế nhưng lúc vào thang máy, lại chạm mặt quản lý và cô phục vụ kia.
“Tiểu Thanh à, hôm qua em diễn tốt lắm! Tối nay anh thưởng cho em hậu hĩnh!”
Quản lý cười nói tự nhiên như không có ai, một tay ôm eo cô phục vụ.
Cô bé bụm miệng cười khúc khích, giọng nũng nịu.
“Hừ. Thế anh chia cho em bao nhiêu tiền? Lần này vất vả lắm đấy. Anh bảo bàn đó có khách đeo đồng hồ mấy trăm nghìn, kết quả đứa mời lại là một con nhỏ nghèo kiết xác!”
“Được được được, coi như lỗi của anh, không phải đã thăng chức cho em rồi sao! Anh thấy bọn nó cũng chẳng biết hàng, mới bị mấy miếng thịt bò đó lừa…”
Quản lý vừa nói vừa nhéo má cô phục vụ.
“Ai da, ghét thế~”
“May mà con nhà giàu kia cuối cùng mềm lòng quẹt thẻ, người có tiền đúng là dễ lừa! Ha ha ha, cái con bé sinh viên kia nghĩ ra chiêu này cũng hay đấy, còn biết phối hợp với chúng ta, tiện thể kéo thêm khách cho quán nữa. Ngoan, thơm anh một cái nào!”
Quản lý nhe hàm răng vàng khè, hôn lên má cô bé.
Hai người họ tình tứ qua lại, hoàn toàn không để ý đến tôi và Hà Viên đang đứng ở góc thang máy.
…
Thì ra vụ lên nhầm thịt bò Wagyu vân mỡ này, lại là một màn kịch lừa đảo được họ dàn dựng công phu.
Và Lý Lệ Lệ, người giới thiệu quán này, cũng là đồng phạm.
Thảo nào cô ta luôn bênh vực quán lẩu, còn giả vờ trả giúp hai trăm tệ.
“Viên Viên, họ cấu kết lừa chúng ta!”
“Ừm, tớ nghe thấy rồi.”
Hà Viên vén tóc, để lộ chiếc đồng hồ tinh xảo trên cổ tay.
“Hóa ra là nhắm vào tớ à, thảo nào tớ thấy miếng thịt bò đó cũng không giống loại đáng giá cả chục nghìn. Kém xa loại tớ ăn trong khách sạn.”
Tôi suy nghĩ một lát, trong đầu đã có kế hoạch.
10
Vừa vào quán ngồi xuống, Hà Viên liền mở giá đỡ điện thoại quay video, giả vờ làm blogger ẩm thực.
“Hôm nay tiểu thư tôi sẽ thử xem quán lẩu mới mở này thế nào!”
Cậu ấy cầm menu lên giới thiệu, giả vờ ngạc nhiên chỉ vào dòng chữ lớn bắt mắt trên đó.
[Thịt bò Wagyu vân mỡ thượng hạng nhập khẩu Úc! Ưu đãi khai trương, chỉ 8888! Tiết kiệm ngay 10000.]
“Phục vụ! Món bò Wagyu vân mỡ này, cho tôi một đĩa! Tiểu thư tôi thử xem trình độ thế nào.”
Nghe vậy, một nhân viên phục vụ lạ mặt tiến đến ghi món cho tôi.
Không lâu sau, cô phục vụ Tiểu Thanh đến bê món.
Cô ta mặc chiếc váy ngắn bó sát, mặt tươi cười nịnh nọt, đẩy chiếc xe nhỏ duyên dáng đi về phía chúng tôi.
“Chào hai vị quý khách! Tôi là tổ trưởng Tiểu Thanh của quán. Đây là món bò Wagyu vân mỡ quý khách đã gọi, báu vật trấn quán của chúng tôi! 100% nguyên miếng, nhập khẩu nguyên con từ Úc, bảo quản lạnh suốt quá trình vận chuyển để giữ trọn hương vị tươi ngon thượng hạng từ bên kia thế giới~”
Cô ta cẩn thận bê chiếc đĩa tròn lớn màu vàng óng, đá được tạc thành hình núi tuyết, bên trên điểm xuyết mấy miếng thịt bò Wagyu.
Nhìn qua hình thức, đúng là thịt bò vân mỡ thật.
“Xin hỏi, có cần tôi giúp quý khách nhúng vào nồi không ạ?”
Tiểu Thanh chớp chớp đôi mắt to tròn, nhẹ nhàng hỏi.
Tôi giơ tay ngăn cô ta lại.
“Khoan đã, thịt bò Wagyu vân mỡ của quán các người, lúc nào cũng được bày biện thế này à? Trông khác hẳn mấy cái đĩa bình thường?”
“Đương nhiên là khác rồi ạ! Dù sao cũng là báu vật trấn quán, chúng tôi phải dùng loại đĩa mạ vàng đặt làm riêng.”
Tiểu Thanh mỉm cười kiên nhẫn giải thích.
Tôi tháo kính râm, nhìn chằm chằm vào cô ta.