Học Thần Trùng Sinh

Chương 8



Khoảnh khắc đó, cả lớp đều há hốc miệng vì sốc.

Họ bất chấp giáo viên chủ nhiệm đang nghiêm túc chỉnh đốn kỷ luật, nhao nhao thảo luận.

Mười lăm phút sau, họ đi đến một kết luận chắc chắn:

“Học thần Lâm Lạc Lạc thời gian qua chính là đang giả heo ăn thịt hổ, vả mặt Chu Hân! Một mình cô ấy đã đào tạo một tên đội sổ trở thành Á quân toàn khối. Đây chính là sức mạnh của học thần!”

“Chúng ta phải đi ôm học thần, hấp thụ linh khí của học thần!”

Tôi bất lực nhìn từng người một lao tới ôm mình đầy kích động.

Giáo viên chủ nhiệm cũng không thể ngăn cản.

Tê dại rồi.

Nhưng liệu có một khả năng nào khác không?

Rằng Hạ Vi Nhiên đã giành được suất vào trại hè Thanh Bắc, bố mẹ Hạ chính thức chọn cô ấy làm người thừa kế, nên Hạ Sơ Tầm cuối cùng cũng có thể yên tâm khoanh đúng đáp án?

Tin nhắn cuối cùng trước kỳ thi của cậu ấy vẫn còn trên WeChat của tôi:

“Cô giáo Lạc Lạc, yên tâm đi. Đứa học trò lêu lổng của cô lần này chắc chắn sẽ không làm cô mất mặt đâu.”

16

Để ăn mừng việc giữ được suất tuyển thẳng, theo yêu cầu của mọi người, tôi mời cả lớp đi liên hoan.

Chúng tôi đặt một phòng karaoke rất lớn, mọi người thi nhau hát hò, xả hết những uất ức vì thi cử không như ý.

Thật ra, bạn học của tôi rất đơn thuần, yêu ghét rõ ràng, cảm xúc đến nhanh mà cũng đi nhanh.

Giữa buổi, tôi tranh thủ ra ngoài gọi cho ông nội, báo tin vui này.

Tôi đứng một mình ngoài hành lang, lòng vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

Nhưng ngay khi vừa cúp máy, chuẩn bị quay lại phòng, một bóng đen đứng ở góc khuất bỗng cử động.

Lúc này tôi mới nhận ra.

Có người đã dõi theo tôi rất lâu.

Chỉ là tôi không phát hiện ra.

Tim tôi đập thình thịch.

Bản năng mách bảo tôi phải đi nhanh hơn, muốn thoát khỏi hành lang vòng vèo này càng sớm càng tốt.

Mải tìm một chỗ vắng người, tôi không nhận ra mình đã đi lạc vào khu vực này, cũng không biết làm sao để ra ngoài.

Tôi đi rất nhanh, đằng sau có tiếng bước chân gấp gáp đuổi theo.

Hắn cũng tăng tốc.

Tôi dường như có thể nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của một gã đàn ông.

Tôi bắt đầu chạy, nước mắt trào ra vì sợ hãi, nhưng điều này lại càng kích thích kẻ phía sau.

Đến một khúc cua, hắn đột ngột lao tới.

Hắn tính toán sai rồi.

Kiếp trước, tôi đã chết một cách thê thảm và tuyệt vọng như thế nào.

Làm sao có thể không nhận ra mùi thuốc kích thích trộn lẫn với rượu và thuốc lá trên người hắn?

Ngay khi gọi điện cho ông xong, trong vài phút ngẩn người, tôi đã kịp phối hợp với Hạ Sơ Tầm sắp xếp mọi thứ qua WeChat.

Hiện tại, tôi đã được Hạ Sơ Tầm kéo nhanh vào phòng và khóa cửa.

Còn kẻ đang ngã sõng soài ngoài hành lang, say đến bất tỉnh nhân sự.

Là Chu Hân.

Cô ta uống quá chén, lèm bèm chửi rủa rồi đi tìm tôi, thấy Hạ Sơ Tầm thì bám theo, cuối cùng sức cùng lực kiệt gục ngay trước cửa phòng.

Ngoài cửa nhanh chóng vang lên tiếng gã đàn ông gào rú đầy căm phẫn:

“Con đàn bà c//h//ế//t t//i//ệ//t, mày lừa tao! Ảnh là giả thì thôi đi, ngay cả chuyện đã hứa cũng dám nuốt lời?!”

“Người đâu? Sao lại là mày?! Đừng có giả c//h/ế/t nữa, tại sao mày lại gài bẫy tao?!”

“Được lắm, đã đích thân dâng tận miệng thì mày thay nó cũng được!”

Trong phòng tối, tôi và Hạ Sơ Tầm đứng rất gần nhau.

Đôi mắt cậu ấy lấp lánh như những mảnh sao vỡ.

Tôi im lặng một lúc lâu, rồi hỏi:

“Hạ Sơ Tầm, tại sao cậu chưa từng hỏi tôi lý do phải nhắm vào Chu Hân?”

“Tớ không muốn hỏi.” Cậu ấy mỉm cười. “Nếu cậu muốn nói, tự nhiên sẽ nói. Nhưng tớ tin… một cô gái dù gia cảnh khó khăn vẫn sẵn lòng nhường tiền sinh hoạt cho cụ già nhặt rác, chắc chắn không phải người xấu.”

Thực ra, từ đầu tôi đã nhận ra.

Ban đầu cậu ấy tìm tôi làm gia sư chỉ vì thương cảm “nữ sinh nghèo học giỏi”.

Nhưng dần dần, ánh mắt cậu ấy dành cho tôi đã có chút gì đó khác lạ…

Tôi không ngờ, cậu ấy lại tin tưởng tôi đến thế.

“Chu Hân sẽ không sao.”

Tôi mỉm cười, cúi đầu:

“Bởi vì tôi đã báo cảnh sát rồi, bảo vệ của KTV cũng đã đến tầng này.”

Dù hận cô ta đến đâu, tôi cũng không muốn một cô gái khác phải chịu đựng nỗi đau cùng cực như tôi kiếp trước.


❤️ Cảm ơn bạn đã ghé thăm vonggianglau.top. Chúc bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời!