THỜI KÌ ĐỈNH CAO

Chương 13



Thậm chí rất nhiều khán giả nước ngoài bắt đầu cổ vũ cho đội của Lục Tinh Triệt.

Ai mà không muốn chứng kiến một chú ngựa ô vươn lên đỉnh cao chứ?

Ai mà không muốn thấy cảnh tượng vị vua cũ bị lật đổ?

Tiếng reo hò cho họ ngày càng lớn dần.

Và đến ngày họ bước vào trận chung kết, cả sân đấu đều đang gọi tên họ.

32.

Đối thủ cuối cùng của Lục Tinh Triệt và đồng đội.

Là đội tuyển châu Âu bất bại từ đầu mùa giải.

Không giống như họ – đội tuyển ngựa ô bất ngờ trỗi dậy.

Đội tuyển Châu Âu này là ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch.

Trước trận đấu, dự đoán chiến thắng của đội Lục Tinh Triệt vẫn chỉ là 17%.

Nhưng cả sân đấu đang reo hò và cổ vũ cho họ.

Giống như một câu chuyện về dũng sĩ diệt rồng, ai mà không muốn chứng kiến sự ra đời của một người hùng chứ?

Thế nhưng, thực tế lại giáng cho họ một đòn đau điếng.

Trận đầu tiên, đối thủ dễ dàng giành chiến thắng.

Cả sân đấu rơi vào bầu không khí trầm lặng.

Đúng vậy, đây không phải cổ tích, đây là hiện thực.

Ngựa ô nào có thể dễ dàng đánh bại cựu vương?

Mấy chàng trai Trung Quốc non trẻ này, làm sao có thể thắng được đội tuyển Châu Âu giàu kinh nghiệm vô địch?

Nhưng ngay khi tất cả đang ủ rũ thất vọng.

Một mảng đỏ rực bừng sáng trên khán đài.

[Trung Quốc cố lên!! China-FPS số một thế giới!!]

Tiếng gào của một khán giả vang vọng khắp sân đấu.

Ai cũng biết, có lẽ đây chỉ là một giấc mơ.

Nhưng họ vẫn muốn giấc mơ này tiếp tục.

Và thế là, những tiếng hò hét ngày càng nhiều thêm.

Hóa ra, rất nhiều người đã mang theo quốc kỳ.

Chúng như những đốm lửa nhỏ, dần dần bùng lên thành một ngọn lửa khổng lồ.

33.

Nhiều năm sau, có người hỏi tôi rằng, ý nghĩa của thể thao điện tử là gì.

Tôi sẽ nhớ đến những trận đấu mà Lục Tinh Triệt và đồng đội đã chơi tại London, Anh Quốc.

Biết rõ là không thể, nhưng vẫn cứ làm.

Dù tòa tháp có sắp đổ sập, ta vẫn tiến về phía trước.

Thể thao điện tử có quá nhiều kẻ thất bại.

Nhưng vẫn luôn có những người tiếp nối, thắp lên ngọn lửa hy vọng.

Ngày ấy, họ nói rằng, xác suất để Lục Tinh Triệt vô địch chỉ là 0.93%.

Nhưng năm chàng trai ấy, đã biến 0.93% thành 100%.

Mưa vàng cuối cùng cũng đổ xuống.

Họ nâng cao chiếc cúp vô địch thuộc về mình.

Có người nửa đêm bật dậy, sợ làm phiền bạn cùng phòng nên chỉ có thể hét khe khẽ.

Có người lên diễn đàn mở hẳn một chủ đề dài, thảo luận về ý nghĩa của chiến thắng này.

Có người cả đêm mất ngủ, bèn rủ bạn ra tiệm net làm vài trận game đã lâu không chạm vào.

Một năm trước, Lục Tinh Triệt còn hoang mang và mông lung.

Một năm sau, cậu ấy đứng trên đỉnh vinh quang của thể thao điện tử thế giới.

Thế nên, đừng bao giờ từ bỏ.

Tôi đứng dưới sân khấu, nhìn họ được MC phỏng vấn.

Anh chàng bắn tỉa vốn hay cười cợt vậy mà lại bật khóc.

Lục Tinh Triệt dõng dạc tuyên bố:

“Các người nghe cho rõ, China-FPS chính là số một!”

Khán giả nước ngoài hò reo dưới sân đấu, nói rằng Lục Tinh Triệt đã khiến tất cả phải tâm phục khẩu phục.

Trên sân khấu, năm chàng trai kiêu hãnh đứng đó, đầy khí thế.

Nhưng chỉ có tôi biết.

Đã có người từng buồn bã đến mức vào nhà vệ sinh nôn mửa chỉ vì một trận thua.

Đã có người cứ thế tập luyện đến tận khuya, ai bảo cũng không chịu nghỉ.

Đã có người luyện hỏng năm cái bàn phím.

Đã có người, trong phòng tập đêm khuya khóc đến trời đất mù mịt.

……

Câu nói cuối cùng của tay đột kích.

Cậu ấy nghẹn ngào, ánh sáng sân khấu phản chiếu lên người, tựa như cả dải ngân hà xoay quanh.

“Đi đến tận đây, thật sự quá khó khăn.”

Đúng vậy.

Thật sự, quá khó khăn.

Sau tiếng hò reo ầm trời, mấy tuyển thủ ngồi trên xe trung chuyển.

Ai cũng có vẻ mệt mỏi.

Dù sao thì, hết chụp ảnh với fan, ký tên, rồi lại còn có tiệc ăn mừng sau trận đấu.

Đám tuyển thủ Châu Âu kia cũng náo loạn quá mức, dù bất đồng ngôn ngữ vẫn nhất quyết kéo nhau đi chơi game chung.

Tôi ngồi cạnh Lục Tinh Triệt.

Cậu ấy có vẻ thật sự kiệt sức, tựa đầu lên vai tôi.

Hàng mi dài rủ xuống, nhìn mà không đành lòng đẩy ra.

Nhưng rồi được đằng chân lân đằng đầu.

Đầu dựa lên tôi thì thôi, thân thể cũng bắt đầu sát lại gần hơn.

Tôi không chịu nổi nữa, lay người cậu ấy một cái.

“Gì thế, chị?”

Cậu ấy mở mắt, ánh nhìn đầy uất ức.

Tôi:“Cậu ngủ đừng có dựa vào tôi.”

“Nhưng mà em mệt lắm.”

“Em còn tưởng sau khi vô địch thì có thể ngủ ngon một giấc, ai ngờ ngay cả ngủ cũng không ngủ được.”

Những lời này khiến tôi hơi áy náy.

Cuối cùng đành phải để mặc cậu ấy tựa vào vai mình.

“Thôi được rồi… ngủ đi.”

Cậu ấy khẽ cười.

“Ngủ trên người chị ở đâu cũng được sao?”

Hả???

Tôi nghi ngờ cậu ấy đang có ý đồ xấu, nhưng không có bằng chứng.

“Lục Tinh Triệt, cậu có chắc là cậu buồn ngủ không?”

Cậu ta cười, đôi mắt như ngập tràn ánh sao.

“Chị, em thật sự rất vui.”

Cậu ấy nghiêng đầu, nhìn sâu vào mắt tôi, nghiêm túc nói:

“Vô địch rồi, em vui.”

“Nhưng vì có chị ở bên, em càng vui hơn.”

“Không phải em cứu chị, mà là chị đã cứu em.”

“Chính chị đã nói với em rằng, Lục Tinh Triệt chưa hề thua.”

……

Tôi nghĩ, vì cậu ấy cười, nên tôi cũng cười theo.

Tôi nhìn cậu ấy, cũng thật nghiêm túc mà nói:

“Lục Tinh Triệt, đây là chiến thắng của chính cậu.”

“Sau này, trong cuộc sống cũng phải như vậy.”

“Luôn phải tự nhắc nhở bản thân—”

”—Nhỡ đâu thắng thì sao?’”

Dù cuộc đời có hỗn loạn rối bời thế nào vẫn phải sống một cuộc đời thật rực rỡ.

Hãy làm một hạt giống.

Cuộc sống cố vùi dập tôi.

Nhưng tôi, vẫn sẽ vươn lên


❤️ Cảm ơn bạn đã ghé thăm vonggianglau.top. Chúc bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời!