Thông tin truyện

Bị Chồng Lạnh Nhạt Suốt 18 Năm, Tôi Sống Lại Rồi Bỏ Đi!

Bị Chồng Lạnh Nhạt Suốt 18 Năm, Tôi Sống Lại Rồi Bỏ Đi!

 Tác giả:

 Thể loại:

Uncategorized

 Tình trạng:

Hoàn thành 8 Chương
Đánh giá: 10 / 10 từ 0 lượt 👁️ 154 lượt xem

Suốt hai mươi năm làm vợ, tôi vẫn luôn sống dưới màn sương lạnh lẽo của sự hờ hững, lạnh nhạt từ chồng.

Nguyên do là bởi, trong lòng anh ta vẫn mãi khắc khoải khôn nguôi về cái c h ế t của mối tình đầu năm đó, đinh ninh rằng chính tay tôi đã hại c h ế t người con gái anh yêu thương nhất.

Vào đúng ngày con trai bước sang tuổi trưởng thành, họ hàng, bằng hữu tề tựu đông đủ, chung vui.

Khi con trai chuẩn bị quỳ xuống tạ ơn công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, nước mắt tôi đã lăn dài, lòng trào dâng niềm hạnh phúc, mãn nguyện.

Thế nhưng, con trai lại lạnh lùng, tàn nhẫn đuổi tôi xuống khỏi bục vinh quang đó.

Với vẻ mặt đầy khinh miệt, nó buông lời cay đ ộ c: “Thứ đồ tể đã hại c h ế t mẹ ruột của tôi, bà có tư cách gì mà ngồi chễm chệ ở đây?”

Nói rồi, nó đặt di ảnh của một người phụ nữ vào vị trí mà đáng lẽ tôi phải ngồi, và quỳ sụp xuống trước di ảnh ấy mà bái lạy.

Đó chính là di ảnh của mối tình đầu của chồng tôi năm xưa – Tống Y Y.

Chồng tôi dịu dàng nhìn vào di ảnh, giọng nói nhẹ bẫng như thì thầm: “Y Y à, con trai của chúng ta đã trưởng thành rồi, em ở nơi chín suối chắc cũng có thể nhắm mắt yên lòng.”

Sau đó, anh ta quay sang nhìn tôi, nụ cười nhạt chứa đầy sự khinh miệt: “Hạo Nhiên là giọt m á u của tôi và Y Y, không hề có bất cứ mối liên hệ nào với cô.”

Anh ta tiếp tục, giọng nói như mũi dao đâm thẳng vào tim tôi: “Còn đứa bé mà năm đó cô hạ sinh, nó đã c h ế t yểu ngay khi vừa lọt lòng.”

Anh ta nhìn tôi, ánh mắt chế giễu tột độ: “Cảm giác thay người khác nuôi con suốt mười tám năm trời là như thế nào hả? Đây đều là báo ứng dành cho cô, nếu không phải vì cô, Y Y đã không phải c h ế t, và cả đời này tôi cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho cô!”

“Hứa Thanh Vy, tôi đã nhẫn nhịn cô suốt mười tám năm ròng, giờ đây con trai tôi đã trưởng thành, tôi cũng chẳng còn lý do gì để tiếp tục chịu đựng nữa. Chúng ta ly hôn đi!”

Tôi không sao chịu nổi cú sốc tột cùng ấy, nghẹn ứ khí huyết, uất h ậ n đến mức tắt thở mà c h ế t.

Chớp mắt một cái, tôi nhận ra mình đã được sống lại.


❤️ Cảm ơn bạn đã ghé thăm vonggianglau.top. Chúc bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời!