Học Thần Trùng Sinh

Chương 5



“Chậc, chị à, chị ra khỏi trại huấn luyện làm gì vậy? Mau về học tiếp đi! Cả nhà đều trông chờ vào chị đấy, sau này gia nghiệp cũng phải nhờ chị gánh vác, một nhà có một kẻ phá gia chi tử là đủ rồi…”

Hạ Sơ Tầm thao thao bất tuyệt, nhưng ngay lập tức bị ánh mắt lạnh lùng của chị gái làm câm nín.

Hạ Vi Nhiên quay sang Chu Hân, ánh mắt sắc như dao: “Kỳ thi giữa kỳ còn chưa tới, cô lại không biết điều mà đến làm phiền em trai tôi, phải không?”

Chu Hân trong ký túc xá thì tác oai tác quái, nhưng đứng trước Hạ Vi Nhiên thì liền co rúm lại.

Tôi đại khái hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hạ Vi Nhiên nổi tiếng là hoa khôi của trường, người theo đuổi nhiều vô số kể, trong đó có cả tên côn đồ hung hãn nhất trường.

Hắn từng tuyên bố công khai, ai dám động đến một sợi tóc của Hạ Vi Nhiên thì hắn sẽ đánh gãy chân kẻ đó.

Môi Chu Hân run run, Hạ Vi Nhiên bật cười lạnh lùng: “Là con gái mà không biết tự trọng, đã không biết xấu hổ thì đừng trách người khác nói chuyện khó nghe.”

“Không phải đâu, chị!”

Chu Hân vội vàng giơ tay chỉ vào tôi, nói: “Là Lâm Lạc Lạc quấy rầy Hạ Sơ Tầm học bài, em chỉ muốn đến giúp thôi!”

Hạ Sơ Tầm lập tức nổi giận: “Cậu bị điên à?!”

Chu Hân vẫn không chịu bỏ cuộc: “Đúng đấy, chị không tin thì cứ hỏi Lâm Lạc Lạc đi! Tiết học vừa rồi cô ta giảng được gì cho Hạ Sơ Tầm chứ? Em nói nhỏ với chị nhé, thật ra bây giờ Lâm Lạc Lạc học hành rất kém, lên lớp lúc nào cũng bị hỏi vặn, cả lớp em ai cũng biết…”

“Rồi sao?”

Chị gái cao quý, lạnh lùng chẳng thèm liếc cô ta lấy một cái, mà từ tốn quay sang tôi.

Trong đôi mắt kia, không ngờ lại ánh lên một nụ cười dịu dàng.

“Chỉ cần bạn Lạc Lạc ngồi cạnh Tiểu Sơ, dù em ấy có hướng dẫn hay không, chị đều đồng ý.”

9

Tôi không ngờ rằng Hạ Vi Nhiên lại tin tưởng tôi đến vậy.

Tôi cũng không biết có nên nói cho chị ấy hay không, rằng cậu em trai trông có vẻ lêu lổng của chị ấy, thực chất lại là một thiên tài với chỉ số IQ siêu cao.

10

Những buổi tự học buổi tối sau đó, tôi đều dành để học thuộc tiểu thuyết.

Tôi nhận ra rằng, so với sách giáo khoa, tiểu thuyết thật sự dễ thuộc hơn rất nhiều.

Chỉ cần đọc lướt qua một lần, tôi đã có thể ghi nhớ, nhưng đến ngày hôm sau, đầu tôi lại chẳng còn chút ấn tượng nào về nó.

Rõ ràng, tất cả những thứ đó đều chạy vào đầu Chu Hân.

Cùng với đó, tôi ngày càng cảm thấy minh mẫn, tràn đầy tinh thần, còn cô ta lại dần trở nên cáu kỉnh và yếu ớt.

Cô ta cố gắng tự học thuộc và làm bài, nhưng chỉ được một lát đã cáu gắt ném sách đi, vò đầu bứt tóc hét ầm lên.

Bạn cùng phòng đều cho rằng cô ta chịu áp lực học tập quá lớn, chỉ có tôi biết, đây là dấu hiệu hệ thống học bá của cô ta bắt đầu mất tác dụng.

Những gì từng xảy ra với tôi, cuối cùng cũng trở thành báo ứng giáng xuống đầu cô ta.

Hôm đó, khi tôi đang đi lấy nước giữa giờ, bỗng có một bạn học hớt hải chạy đến tìm tôi.

“Không ổn rồi, Lạc Lạc! Chu Hân đã nhờ ông chú làm ở Sở Giáo dục gây áp lực lên trường, nói rằng điểm số trước đây của cậu chỉ là may mắn, yêu cầu lấy kỳ thi giữa kỳ này làm tiêu chuẩn để đánh giá lại suất tuyển thẳng!”

Quả nhiên, tiết học đầu tiên buổi chiều, giáo viên chủ nhiệm và hiệu phó phụ trách học vụ bước vào lớp với vẻ mặt nghiêm trọng.

Thầy chủ nhiệm trông rất khó coi, nói: “Xin lỗi các em, chúng ta sẽ lấy kết quả kỳ thi giữa kỳ lần này làm tiêu chuẩn mới để xác định lại danh sách học sinh được tuyển thẳng.”

Chỉ còn bốn ngày nữa là thi, trạng thái học tập của tôi thời gian qua, ai cũng thấy rõ.

Trong lớp bắt đầu có tiếng xì xào.

“Không phải chứ? Đột nhiên chơi kiểu này, Lâm Lạc Lạc mấy bữa nay đâu có học hành gì, lần này chắc tiêu rồi.”

“Nếu là tôi chắc tôi phát điên mất, thế này chẳng khác nào bắt nạt người ta.”

“Haiz, chuyện này không liên quan đến chúng ta, là cuộc chiến giữa các học bá thôi.”

Chu Hân ngồi thẳng lưng, ánh mắt hung ác gườm gườm nhìn tôi.

Tôi mỉm cười, đứng lên nói: “Thưa thầy, em đồng ý với quyết định này.”

11

Chu Hân, tôi sống lại một đời, cô thực sự nghĩ rằng một hệ thống nhỏ bé có thể hủy diệt tôi sao?

Học thần vẫn là học thần, bởi vì tài năng và năng lực của họ đều vượt xa người thường.

Một khi tôi đã từng đứng trên đỉnh cao, thì tôi hoàn toàn có thể một lần nữa đội vương miện ngai vàng!

12

Kiếp trước, kỳ thi giữa kỳ này vẫn còn in sâu trong ký ức của tôi, là trận Waterloo trong sự nghiệp học thần của tôi.

Tôi gần như nhớ rõ từng câu hỏi trong đề thi.


❤️ Cảm ơn bạn đã ghé thăm vonggianglau.top. Chúc bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời!